Nhận Định Của Các Tu Sĩ Dòng Đức Mẹ Người Nghèo Đối Với Những Người Nghiện Ma Túy Đã Cai Tại Cơ Sở Nhà Dòng

Văn Dưỡng Đoàn,Huy Hùng Trần,Duy Hiệp Trần,Văn Hồng Trương,Thành Tâm Dương
DOI: https://doi.org/10.54855/csl.23332
2023-10-31
Khoa Học Công Giáo và Đời Sống
Abstract:Con người không ai có thể cho mình là hoàn hảo cả, đã là con người thường mang trong mình những tầm thường chưa kể là yếu đuối nên cũng chẳng có quyền xét đoán anh chị em của mình cho nên cho bằng là yêu thương tha nhân, đó cũng là luật Chúa dạy: “Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.”[1] Chẳng thế, trong một nhạc khúc thánh ca có viết: “Đâu có tình yêu thương, ở đấy có Đức Chúa Trời. Đâu có lòng từ bi, là đấy có ân sủng Người. Đâu có tình bác ái, thì Chúa chúc lành không ngơi. Đâu ý hợp tâm đầu, ở đấy chứa chan niềm vui.”[2] Tuy nhiên, lý tưởng theo Chúa của người tu sĩ là sống và noi gương Ngài, nghe chừng dễ, nhưng thực hành mới là vấn đề cần nói tới. Sự cảm thông ấy cần được cụ thể hóa bằng hành động như có những lần tới thăm chính những bệnh nhân đã được cai nghiện nhằm nối kết sự gần gũi, lòng đồng cảm, đó cũng là sự khích lệ tinh thần nơi họ, đó cũng là cơ hội tâm sự và nói chuyện với họ giúp họ ổn định tâm lý hơn và quyết tâm không tái nghiện. Đặc biệt, có thể ngoài những thành viên trong nhóm, ta có thể khuyến khích những người khác nữa tham gia chuyến thăm. Qua đó, phần nào cũng có thể đánh động mọi người có cái nhìn thiện cảm về họ hơn. Đây cũng chính là một giải pháp nhóm có ý đưa ra. Abstract People are not perfect, as being human entails both common flaws and weaknesses. Therefore, no one has the right to judge their brothers and sisters, but rather, they should show love and compassion towards others, following the teaching: 'Love your neighbor as yourself,' a law taught by God. Indeed, in a hymn, it is written: 'Where there is love and compassion, there is God's grace. Where there is kindness, there He bestows His blessings. Where there is charity, God's blessings never cease. When hearts are united, there lies true happiness. However, the ideal for a monk or a nun is to live and follow the example of Christ. While this might sound easy, putting it into practice is the real challenge. This empathy needs to be concretized through actions, such as visiting patients who have overcome their addictions, to establish a close bond and show compassion. It is a way to lift their spirits, provide a listening ear, and support their mental stability, helping them stay determined to avoid relapse. Moreover, it is essential to encourage not only the group members but also others to join in these visits. This approach can help change people's perceptions positively. This, indeed, is a solution that a group can propose.
What problem does this paper attempt to address?